Conte và nỗi lo nơi châu lục của Napoli
Napoli của Antonio Conte mới nhận thất bại 6-2 trước PSV tại loạt trận UEFA Champions League tối qua. Nhà đương kim vô địch Serie A có vẻ chơi không tốt lắm ở vòng bảng UCL năm nay, vì họ đã tụt xuống gần nhóm bị loại trực tiếp rồi.
Nhưng với những người xem bóng đá lâu năm, đặc biệt là bóng đá Ý, điều này không khiến họ bất ngờ. Bởi khi nhìn vào băng ghế huấn luyện, người ta sẽ lại tặc lưỡi vì đây là chuyện quá bình thường với “thuyền trưởng” Antonio Conte.
Ông đã vực dậy cả một đế chế tại Turin với 3 Scudetto liên tiếp cùng Juventus, đặt nền móng vững chắc cho đội bóng này trong nhiều năm sau đó. Nhưng cứ bước ra châu Âu, Juve lại “tạch”. Chỉ khi ông rời đi, Max Allegri đến, Juventus mới thực sự trở thành một kẻ thách thức cực đại tại UCL.
Đến Chelsea, Conte năm đầu tiên hủy diệt Premier League cùng màu xanh London. Nhưng đó là mùa giải Chelsea không chơi cúp châu Âu. Mùa sau, đội bóng của ông thi đấu nhạt nhòa – vòng bảng chật vật và bị loại ngay sau khi chạm trán Barcelona.

Rồi tất cả những mùa giải khác cùng Tottenham, Inter Milan và giờ là Napoli, thành tích tại Champions League đều không có gì ấn tượng.
Nhưng bù lại, Conte vô địch giải quốc nội với gần như toàn bộ những đội ông từng dẫn dắt. Ngoại trừ trường hợp cá biệt là Tottenham, còn Juventus, Chelsea, Inter Milan hay Napoli ở mùa giải vừa rồi đều đã được ông dìu đến danh hiệu vô địch quốc gia.
Và rõ ràng, Conte có tài.
Có thể nói, Antonio Conte là mẫu huấn luyện viên sinh ra để thống trị giải quốc nội, nhưng lại luôn “gục ngã” khi bước chân ra sân chơi châu Âu. Triết lý bóng đá của Conte đề cao kỷ luật chiến thuật, sự chắc chắn nơi hàng phòng ngự và lối chơi thực dụng tối đa. Những yếu tố này giúp ông tạo ra một đội bóng ổn định trong suốt chặng đường dài của giải quốc nội – nơi mỗi chiến thắng nhỏ đều góp phần tích lũy điểm số để đi đến chức vô địch. Conte luôn biết cách truyền lửa, giúp cầu thủ duy trì sự tập trung trong 38 vòng đấu, không sảy chân trước các đội yếu – đó là lý do ông gần như luôn vô địch ở mùa giải đầu tiên dẫn dắt một câu lạc bộ mới.
Tuy nhiên, người đàn ông này lại khá thiếu sự linh hoạt. Conte có phần độc đoán trong triết lý chiến thuật. Là người đã vô địch nhiều lần, ông có lý do để tin vào cách làm của mình. Nhưng cũng chính điều ấy khiến ông khó thích nghi và khó đưa đội bóng chinh phục danh hiệu châu lục.

Những giải đấu cúp thường cần sự linh động hơn là ổn định, bởi chỉ một thay đổi nhỏ thôi cũng có thể khiến một đội bị loại. Và đó chính là điểm yếu cố hữu của Antonio Conte. Khi bước vào những trận cầu mang tính loại trực tiếp, đặc biệt là ở Champions League – nơi từng khoảnh khắc đều có thể định đoạt số phận – việc thiếu linh hoạt chiến thuật gần như là “án tử”. Những đội bóng của Conte thường bị bắt bài khi không thể xoay chuyển trạng thái trận đấu. Một khi kế hoạch A bị vô hiệu hóa, ông gần như không có kế hoạch B.
Đó là lý do vì sao Napoli dù đang là đương kim vô địch Serie A vẫn chơi như một đội bóng “hạng hai” tại cúp châu Âu. Họ có thể thống trị đối thủ trong nước bằng sự ổn định, kỷ luật và khả năng kiểm soát thế trận dài hạn. Nhưng khi bước ra UCL – đặc biệt là vòng loại trực tiếp, nơi phải đối đầu những đội bóng có thể nhiều năm mới gặp một lần – Conte lại loay hoay trong chính triết lý của mình.
Nếu không thay đổi, người ta lo ngại rằng Napoli của Conte sẽ tiếp tục lặp lại vòng tuần hoàn quen thuộc: thăng hoa ở giải quốc nội, rồi gục ngã nơi trời Âu. Và đó sẽ là điều khiến sự nghiệp lẫy lừng của Antonio Conte mãi thiếu đi mảnh ghép quan trọng nhất – vinh quang cấp châu lục.
Xem ngay Vaoroi TV để cập nhật ngay những trận đấu hay, đăng ký tài khoản để nhận các phần thưởng giá trị
Bình Luận